Cái tát thức tỉnh
Chị Đỗ Thị Thúy Hà (SN 1971, Bình Dương) - bắt đầu câu chuyện của mình bằng lánh mắt xa xăm: “Tôi từng là tiểu thư trong một gia đình khá giả, được cha mẹ hết mực yêu thương, nuông chiều, sống trong nhung lụa. Cuộc sống cứ thế êm đềm trôi qua đến khi bước vào tuổi cập kê, tôi gặp anh. Anh là chàng trai tốt bụng, với nụ cười luôn toả nắng. Chúng tôi đã yêu nhau say đắm. Nhưng cha mẹ tôi không chấp nhận anh. Bởi vì anh nghèo. Bỏ lại lời can ngăn, ngăn cấm của gia đình, bỏ lại cuộc sống xa hoa, nhung lụa tôi vẫn quyết tâm đến với anh.
Cuộc sống mới tự lập thật khó khăn biết bao, chúng tôi phải lo bữa cơm từng ngày, nhưng khoảng thời gian đó cũng là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi, khi anh vẫn luôn ở bên yêu thương, chăm sóc và giành cho tôi nhưng điều tốt đẹp nhất.
Nhắc tới phụ nữ là nhắc tới phái yếu và phái đẹp, vì thế phụ nữ sinh ra là để được chở che, yêu thương còn làm làm đẹp là một đặc quyền mà tạo hóa dành cho các nàng. Thời thanh xuân có mấy ai không mơ ước về một cuộc sống sung túc, đầm ấm và một nhan sắc trẻ mãi theo thời gian. Thế nhưng thanh xuân của người phụ nữ cũng trôi qua nhanh lắm, trong cuộc sống lo toan bộn bề với “cơm áo gạo tiền” và sau những quá trình làm vợ, làm mẹ có mấy ai còn giữ được nét thanh xuân rạng ngời của tuổi trẻ, để rồi từ đó có mấy ai có một cuộc sống thật sự chất lượng.
Sau quá trình làm vợ, làm mẹ và lo toan cuộc sống, thanh xuân của người con gái trôi qua rất nhanh
"Là phụ nữ hãy biết tự yêu thương chính mình, rồi người sẽ có người thay bạn làm điều đó"
Giấu hiệu ban đầu
Thế nhưng thanh xuân của người phụ nữ cũng trôi qua nhanh lắm, trong cuộc sống lo toan bộn bề với “cơm áo gạo tiền” và sau những quá trình làm vợ, làm mẹ có mấy ai còn giữ được nét thanh xuân rạng ngời của tuổi trẻ. Tôi già nua đi trông thấy, nhất là sau khi tôi có bé "Bắp Cải". Da mặt đen đúa, tàn nhang nổi đầy 2 gò má, những nếp nhăn dần xuất hiện. Khuôn mặt già nua, ăn mặc nhếch nhác do thường xuyên bộn bề công việc nhà, quanh quẩn trong căn bếp chăm sóc chồng con khiên tôi không có thời gian đi làm đẹp, thẩm mỹ, cũng một phần do tôi tiếc tiền, ngại đầu tư vào bản thân vì nghĩ rằng mình đã có chồng, có con còn làm đẹp làm gì nữa, tôi tin rằng anh vẫn sẽ yêu tôi dù ngoại hình của tôi như thế nào đi nữa. Nhưng tôi đã nhầm
Sự thật cay đắng, chuỗi ngày khủng hoảng và cái tát "thức tỉnh"
Từ ngày tôi có bé "Bắp Cải" anh ít về nhà ăn cơm hơn, thường viện cớ làm thêm, liên hoan công ti với tần suất ngày càng dày đặc. Không còn những cái ôm âu yếm, không còn những nụ hôn tràn đầy sự yêu thương, anh luôn lảng tránh không muốn nhìn vào khuôn mặt tôi. Không còn muốn đưa tôi theo cùng mỗi dịp liên hoan, gặp gỡ bạn bè khoe khang có vợ đẹp như ngày xưa càng khiến tôi tủi thân. Nỗi phiền muộn ấy cứ bám lấy tôi dai dẳng, khiến tinh thần tôi ngày càng đi xuống, da dẻ cũng vì vậy mà ngày càng xấu, một vòng luẩn quẩn không hồi kết. Những cuộc cãi vã thường xuyên xảy ra.
Đỉnh điểm là sau một cuộc hoan công ty, anh không về nhà, tôi cả đêm ngồi chờ anh cả đêm không thể chợp mắt, con ốm quấy khóc cả đêm. Những lúc như này bất kỳ người phụ nữ nào cũng cần tự quan tâm, chia sẻ từ chồng nhưng đáp lại là không một lần bắt máy, không một lần nhắn tin. Giữa màn đêm tĩnh mịch, tôi bật khóc trong sự cô đơn, buồn tủi.
Sáng hôm sau tôi cùng con bỏ sang nhà ngoại. Anh bắt gặp tôi khi đang thu dọn đồ đạc, cuộc cãi vã nổ ra và kết thúc bằng cái tát. "Cái tát" vào niềm kiêu hãnh của tôi, "cái tát" vào sự nhu nhược, sự hi sinh thầm lặng của tôi. Cái tát làm tôi thức tỉnh.
Tôi chợt nhận ra, tôi không thể như này được nữa. Tôi phải thay đổi, tôi phải trẻ, phải đẹp hơn, phải là tôi của ngày xưa. Tôi phải sống cho chính tôi. Đó cũng là thời điểm tôi quyết tâm mình phải làm đẹp.